Cậu đây là... bị nuôi như thỏ tai cụp cảnh à?
Tạ Kiều ho khan nhắc nhở: "Tôi chính là một con thỏ tai cụp thành tinh đấy." Không phải thỏ tai cụp bình thường đâu.
Không thể bị nuôi dưỡng.
Ở trong ấn tượng của Ngu Hàn Sinh, thỏ tai cụp tinh và thỏ tai cụp thường không khác nhau lắm. Nhưng nếu Tạ Kiều đã đặc biệt nhấn mạnh, y khẽ cụp mắt, nốt ruồi son dưới đuôi mắt bị che khuất, gửi qua một chữ "Ừ".
Sau khi Tạ Kiều nhìn thấy tin nhắn, cuối cùng trái tim đang treo lơ lửng cũng được buông xuống.
Có ngài Ngu ở cạnh cậu bạo gan hơn hẳn, bò lên trên đỉnh sofa, bởi vì sofa rất mềm nên cậu đứng không vững, suýt chút trượt chân ngã chổng vó.
Ngu Hàn Sinh lạnh lùng giữ vững bé thỏ tai cụp đang nghển cổ nhìn.
Mọi sự chú ý của Tạ Kiều đều đặt trong phòng bếp, không phát hiện ra bản thân được ngài Ngu đỡ, còn tưởng rằng mình tìm thấy trọng tâm ghế.
Căn nhà thực sự không bình thường.
Từ chỗ cậu nhìn qua, trong bếp không có một ai nhưng con dao phay lại tự động băm thịt rầm rầm trên thớt!
Nhà cậu chỉ có thịt bò, nhưng ai mà biết thứ thịt bị băm kia là thịt gì, nói không chừng là thịt thỏ cũng nên, thật sự quá đáng sợ.
Nháy mắt cổ Tạ Kiều rụt thấp thêm vài centimet, cố gắng thu mình vào sofa để che giấu sự tồn tại của bản thân.
Cậu vừa sợ hãi vừa nhịn không được lén nhìn, nói thế nào nhỉ, cậu hoàn toàn không nhìn thấy bất cứ điểm sáng nào, thậm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-yeu-ao-boss-nuoi-ba-nam-bo-nha-di-bui/16738/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.