Nhưng sau khi nghe nói chuyện của anh và Lục Hòa Nhi lần trước, tôi theo bản năng từ chối anh.
Anh trở mình, nhưng…
Một hồi lâu, anh ngồi dậy xuống giường, kéo quần áo mặc vào, đứng trên ban công châm thuốc.
Tôi nằm trên giường, nhất thời trong lòng thấy khó hiểu.
Tôi đứng dậy, đi đến bên anh, ôm anh từ phía sau, dán cả người vào lưng anh: “Chúng ta đến phòng tắm thử xem."
Thân hình thẳng tắp của anh bỗng cứng ngắc.
Anh bóp nát điếu thuốc trong tay, quay người nhìn tôi, giữa lông mày toát lên vẻ lạnh lùng: "Khi nào thì bắt đầu?"
Tôi sững người, ý anh là phản ứng cơ thể sao?
Tôi cúi đầu cắn chặt răng một lúc lâu mới nói: "Có lẽ là sau khi sảy thai..."
Có lẽ tôi sẽ chôn giấu trong lòng việc anh vui vẻ cùng Lục Hòa Nhi mãi mãi, trở nó thành bộ xương khô khổng lồ, sau đó từ từ mục nát.
Anh nhìn tôi thật sâu, sau đó đẩy tôi ra nói:"Tôi đến phòng làm việc đợi."
Tôi nhanh tay kéo anh, ngẩng đầu nhìn anh nói: "Có phải anh mua lại quán bar của Mộng Thu cho Lục Hòa Nhi không? Mộng Thu bị người khác hãm hại, Phó Kiến Hưng, anh có thể giúp tôi không?"
Tôi biết lúc này cầu xin anh sẽ khiến anh tức giận.
Dù sao tôi cũng chưa làm anh thỏa mãn, nhưng việc này không thể để lâu.
Anh cúi đầu nhìn tôi, đôi con người đen kịt co rút lại, lạnh lùng nói: "Cô trở về là vì việc này sao?"
Bị đôi tròng mắt đen thẳm của anh nhìn chằm chằm khiến tôi thoáng ngỡ ngàng, vội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-yeu-chi-tu/1533755/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.