Có đôi khi, bạn chọn giữ khoảng cách với người đó ko phải vì ko quan tâm, mà là vì bạn biết rõ một điều: " người đó ko còn thuộc về bạn nữa thì bạn đã giống tôi rồi đấy ". Chuyện chia tay của tôi ko hiểu sao đã lan rộng ra khắp toàn trường mà chẳng biết tên gián điệp nào nghe ngóng được. Đã thế tam cô nương bỗng dưng xuống nước làm lành nhưng tôi vẫn chưa đồng ý do vết thương quá lớn. Hằng ngày cứ mỗi giờ ra chơi, bạn Linh lại đem cho tôi rất nhiều đồ ăn và nước uống, bạn Hằng trở thành bà mối quyết định mọi chuyện, cứ hứng lên là giới thiệu cho tôi vài ba anh chàng nhà giàu, bố mẹ nuôi nấng từ trong trứng. Nhưng tôi nhận ra tất cả những vị công tử đó đều lăng nhăng, vung tiền như nước. Mọi thứ đều phải trả giá bằng tiền bạc riêng tình yêu đau đớn hơn khi phải trả giá bằng con tim. Giây phút tôi mất " con tim " là khoảnh khắc Long đâm tôi một nhát dao chí mạng, gây án xong cậu ấy vứt con dao xuống đất rồi bỏ đi.
Ko giống tam cô nương, tôi nhận ra Nhiên mới là người bạn thân chí cốt trong số ba cái đầu chứa toàn đen tối, ích kỷ. Cậu ấy rủ tôi cùng nhau cày phim Hàn, hết Hàn thì sang Trung. Nghe nói Trung đang có bộ phim Sở Kiều truyện hay lắm mà. Tuy nhiên tôi lại chẳng ưng nữ chính chút nào dù bộ phim có rất mĩ nam. Cách của Nhiên khiến tôi vơi vớt chút nỗi buồn nhưng lại biến tôi thành đứa con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-yeu-cu/1654483/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.