Mua sắm gần hết quần áo ở siêu thị Vinmart, nói ko phải khoa trương thì hình như Nhiên đã trở thành khách VIP rồi. Trong khi con bạn cuỗm như máy sinh tố thì tôi khiêm tốn chỉ mua đúng một lọ sửa rửa mặt clean & clear. Vì tôi biết riêng tiền đi tham quan cũng đủ để tôi đối mặt với nhiều vấn đề nghiêm trọng. Ví dụ như hôm qua tôi có xin mẹ đóng tiền tham quan là 270k, tuy nhiên định bụng xin mẹ 300k để sắm quần áo. Ai ngờ mẫu hậu có số đt mẹ của Nhiên. Thế là trong lúc nghe hai bà mẹ nói chuyện thì tôi nơm nớp lo sợ, bỗng nhiên mẫu hậu quay ra cười:
- Khổ thân xin thì cứ xin đi, mẹ cho tiền đi chơi cơ mà.
- Dạ _ dù rất sợ nhưng tôi vẫn phải giữ bình tĩnh.
- Cái Nhiên nói phải đóng tận 500k.
Mẹ vừa dứt lời, đầu tôi ong đến ngợp cả thở. Eo khiếp cái gì mà tận 500k, con mụ Nhiên điêu thì cũng phải vừa phải thôi chứ. Đằng này tôi xin 300k cũng thấy nhiều kinh rồi.
- Cầm lấy cho đủ tiền ăn chơi với bạn bè _ mẹ Thuỷ rút hẳn tờ tiền polime màu xanh biển mang mệnh giá lớn nhất đưa cho tôi mà ko hề biểu hiện tâm trạng xót xa.
- Nhưng mẹ ơi thế này ko ổn đâu.
Thú thật thà mẹ đưa cho tôi 300k còn hơn vì nếu vỡ lẽ thì hậu quả sẽ nhẹ nhàng. Ít ra chuyện sẽ ko đến tai phụ hoàng, nào là mới tí tuổi đầu đã biết nói dối, yêu đương, làm tóc.......
Cái lần tôi năn nỉ mẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-yeu-cu/1654494/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.