Sau khi nghe điều kiện của Trình Anh, tôi bỗng thấy trái đất hình như đã ngừng quay thì phải mà nếu ko phải ngừng thì chắc tôi đang ở một hành tinh khác cũng nên. Bởi vì tôi tự hỏi nhà cậu ta giàu nứt tường đổ vách, trên đời này có cơ man là gia sư tốt, dạy giỏi, sao cậu ta ko tìm đi. Có sao lại bảo một con hâm hâm, dở dở như tôi học khá môn văn làm gia sư. Đối với một học sinh khá như tôi chỉ cần được 7đ môn văn là đã quá mãn nguyện rồi. - Mi chin _ dịch là " cậu bị điên à ".
- Sao? _ dĩ nhiên là cậu ta ko biết tiếng hàn.
- Tại sao lại là tôi chứ? _ tôi khó hiểu hỏi.
- Tôi thích thì tôi nhờ thôi _ ái chà tên Trình Anh còn bắt chước cả Sơn Tùng mông to phết.
- Tóm lại là ko được, cái thân tôi còn chưa lo xong thì làm sao lo cho cậu được _ tôi từ chối thẳng thừng trước mặt cậu ta.
Ngẩng mặt lên, tôi bắt gặp ánh mắt toé lửa của cậu ta ( eo ôi). Cậu ta nhìn tôi rồi chỉ vào căn phòng tôi vừa nhốt lúc trước. Tôi thề là tôi sợ xanh như tàu lá chuối.
- Ok, tôi đồng ý _ phải chấp nhận xong thì cậu ta mới thôi ko nhìn nữa mà cầm tay lôi vào bàn học.
Rõ ràng đây là cơ hội tốt để bung lụa thì hà cớ gì tôi phải chai lì ngồi trên bàn học kiêm dạy thằng cu Trình Anh to xác nhưng óc gà này cho nhức cả đầu ra.
- Để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-yeu-cu/1654561/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.