Kế hoạch ăn mì cay của tôi và Long đã thất bại vô cùng thảm hại cộng với sự cố ngoài mong đợi khiến toàn bộ quán mì cay ko chào đón sự hiện diện của chúng tôi ( quá đáng). Nói chung là tôi cứ đặt chân đến quán mì cay nào là y rằng dù quán đó đang rất đông khách thì chỉ cần 1 phút. Đúng 1 phút, trước khi tôi đặt chân đến, hai bảng hiệu to lù lù trước mặt xuất hiện với dòng chữ to đùng: " xin lỗi ", " chúng tôi ko tiếp đón ". Vì chuyện này mà tôi căm bọn thằng Hào đến tận xương tuỷ, tôi thề sẽ ăn tươi nuốt sống chúng nó ko chừa một cái xương nào. Đã thế tôi và Long lại còn cãi nhau mới bực chể, bởi vì Long phải chọn lựa giữa tình bạn hoặc tình yêu ( buồn chợt). Lỡ cậu ấy chọn tình bạn thì tôi biết phải sống sao. Ko nói chuyện với nhau đúng năm tiếng mà tôi ko thể nào chịu nổi. Đúng là cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại bằng một chàng trai. Sáng nay mẹ tôi rủ đi chợ sắm quần áo mới để đi đám cưới. Thế đấy mục đích về thăm quê chỉ là cái cớ còn mục đích thật sự thì các bạn cũng đoán được rồi đấy. Đi chợ mà tâm trạng xấu thì với tôi quần áo có đẹp đến mấy thì xấu như nhau.
- Cái áo này mẹ mặc đẹp ko con? _ mẹ đưa áo cho tôi nhận xét.
- Xấu _ một câu nói của tôi như đâm vào tim đen của mẹ.
Mẹ ko nói gì, mặt hằm hà hằm hằm kéo tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-yeu-cu/1654574/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.