Edit: Gian phi
Kết giới bay lên không, sương mù dày đặc che kín tầm mắt, Hoa Hiểu Quỳ không còn thấy rõ bóng người trên thánh đảo nữa, cô cúi đầu, mặt không cảm xúc, chỉ chăm chú nhìn hơi nước trắng xóa, tựa như có thể nhìn qua màn hơi nước ấy mà thấy bóng người bên dưới.
“Đã ra khỏi phạm vi kết giới. Kết giới của thánh đảo yếu hơn nhiều so với núi Bạch Linh, phạm vi bao phủ cũng nhỏ hơn nhiều.” Naraku không chút chột dạ, cũng không ngụy biện, như thể chuyện Inuyasha vừa nhắc đến hoàn toàn không liên quan đến hắn.
Từ độ cao này chỉ còn thấy bóng người mờ mờ trên thánh đảo, mặt nước khúc xạ tia sáng mặt trời, bên tai dường như còn nghe thấy rì rào tiếng sóng biển xô bờ.
Hoa Hiểu Quỳ nghiêng đầu, con ngươi phản chiếu bóng hình Naraku. Tóc đen dài như hải tảo, vài sợi mềm mại buông xuống ngực, khuôn mặt tinh xảo âm nhu, vừa có nét tao nhã tĩnh tại, lại vừa khí vũ hiên ngang. Nhìn hắn như vậy, có ai ngờ rằng lại là kẻ tâm địa độc ác, ngày ngày bày mưu tính kế ám toán người khác hay không.
“Ngươi rất trấn định, Inuyasha hắn… Ngươi cũng nghe thấy, không muốn giải thích gì ư?” Naraku yên lặng, Hoa Hiểu Quỳ cũng không lên tiếng, không tức giận, không chất vấn, không biết là sóng yên biển lặng trước cơn giông bão, hay cô vốn không tin tưởng lời Inuyasha.
“Ta không có gì để nói. Inuyasha biết được tin tức đó từ đâu? Còn phải chờ kiểm chứng. Trời vừa sáng, ta đã biết hắn cố ý đuổi tới đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-yeu-cua-naraku-nham-hiem/405307/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.