Lặng, tĩnh lặng, hai người lặng lẽ đối diện nhau, ai cũng không cất lời.
Làn hơi thở mát lành nương theo gió đêm, lướt qua cánh rừng xanh um, tạo nên những rung rinh rất nhẹ, cành cây đong đưa lay động, lá cây cọ vào nhau thành tiếng xào xạc. Từ một góc sâu thẳm trong khu rừng âm u vọng lại tiếng kêu của một loài côn trùng không rõ tên, thể tích của côn trùng nhỏ bé là vậy, nhưng tiếng kêu của chúng ngân vang cả cánh rừng.
Áo choàng trắng che kín cơ thể Naraku, mũ áo choàng chùm lên đầu hắn, chỉ để lộ chiếc cằm tinh xảo và đôi mắt màu đỏ sậm. Hắn không lên tiếng, đôi con ngươi nhìn thẳng vào người trước mắt, ánh mắt quỷ dị, tựa như gặp phải cảnh tượng khó tin, hoặc là được nghe một điều mới mẻ khiến hắn mở rộng tầm mắt. Thân thể dưới áo choàng có chút cứng đờ.
Đại não hắn tỉnh táo lại kịp lúc, hắn trở về như bình thường, sự im lặng vẫn len lỏi giữa hai người.
“…” Vừa hay, đại não như có 1000 con thần thú gầm gào lao đến với khí thế uy hiếp tứ phương, tạo thành lực xung kích biến tất cả những suy nghĩ định sẵn trong đầu hắn trở thành ký tự rác, đến cả những suy nghĩ, kế hoạch đã định trước cũng bị nghiền nát trong cơ sở kiểm tra dữ liệu.
Bầu không khí trở nên quỷ dị, rồi dần dần chuyển thành lúng túng, tình trạng như vậy kéo dài một lúc. Thực ra Hoa Hiểu Quỳ không nói gì sai, đáp lại sự dò hỏi của Naraku, cô chỉ hồn nhiên trình bày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-yeu-cua-naraku-nham-hiem/405327/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.