Cuối cùng cũng đợi được Kagome trở về từ hiện đại, nhóm người Miroku thở phào nhẹ nhõm, sau đó họ quyết định xuất phát, tiếp tục hành trình tìm kiếm mảnh vỡ Ngọc Tứ Hồn. Hoa Hiểu Quỳ từ chối lời mời cùng đồng hành của Inuyasha, tuy cô không quá yên tâm về thiếu niên khuyết thiếu tế bào thông minh này, không biết hắn có vì sinh tình mà làm ra việc gì quá trớn không, nhưng dồn ép hắn quá mức cũng không tốt.
Hoa Hiểu Quỳ từ chối lời mời khiến vài người trong nhóm âm thầm thở phào, tuy Sango đã đặt lòng căm thù xuống, nhưng trong lòng vẫn có khúc mắc. Không phải mọi người bài xích Hoa Hiểu Quỳ, mà trong lòng họ cảm thấy khi ở gần cô có một thứ áp lực vô hình dồn ép.
Bà Kaede đã già nua, mùi vị tang thương của năm tháng trên người Kaede để lại cảm xúc chua xót trong lòng Hoa Hiểu Quỳ, khuôn mặt đầy nếp nhăn ấy tượng trưng cho những năm tháng đã qua đi không trở về, cô bé năm xưa đã một thân một mình vượt qua con đường gian khổ ấy.
Nhóm Kagome rời đi, tiếp tục hành trình tìm kiếm mảnh vỡ Ngọc Tứ Hồn, bà Kaede biết thôn Kaede nhỏ bé này không níu giữ được bước chân Hoa Hiểu Quỳ, nên bà không hề cảm thấy kinh ngạc trước lời từ biệt của cô.
“Sắp đến lúc chị nên rời đi rồi.” Hoa Hiểu Quỳ nhìn vào đôi mắt già nua vẩn đục của bà Kaede, giọng nói mang vẻ chán nản khó lòng nhận ra.
“Em biết, Quỳ onee-sama ắt có chuyện cần làm.” Lưng bà Kaede khom xuống, bà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-yeu-cua-naraku-nham-hiem/405341/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.