"Ha ha ha. . . . . Anh ta thật khôi hài, giống như phía sau quỷ đuổi theo anh ta vậy, ha ha ha. . . . ." Thủy Băng Nhu chỉ người đàn ông đang chạy thục mạng, không để ý hình tượng ôm bụng cười nói.
Hoàng Phu Tuyệt ngồi xuống cái ghế nằm ở bên cạnh, sau đó đặt Thủy Băng Nhu ở trên đùi của anh, u oán kéo khuôn mặt của cô, đối diện với anh, bá đạo nói: "Bà xã, không cho phép nhìn người đàn ông nào khác ngoài anh."
"Nhưng. . . . . Nhưng rất buồn cười! Phốc —— ha ha ha. . . . . Bộ dạng của Tuyệt rất đáng sợ sao? Em cảm thấy Tuyệt thật rất đáng yêu mà! Ha ha ha. . . . ." Thủy Băng Nhu cười đến khuôn mặt nhỏ bé đỏ bừng lên, rất là đáng yêu, nhưng vì vậy càng chọc cho người đàn ông ghen tức hơn.
Tiếng cười duyên lập tức bị môi nóng của anh ngăn lại, anh dùng sức ôm chặt cô vào trong ngực, giống như muốn đem cô nhập vào xương cốt vậy.
Anh đói khát cuồng nhiệt nóng bỏng hôn cô, lưu luyến mút thỏa thích mỗi một chút lãnh địa trong miệng cô, nụ hôn trừng phạt nóng bỏng bởi vì cô nhẵn nhụi ngọt ngào như cánh hóa mà thay đổi.
Anh lè lưỡi, tỉ mỉ miêu tả hình dạng đôi môi của cô, nhẹ nhàng mút thỏa thích, từ từ gặm cắn, tinh tế thưởng thức, đầu lưỡi nóng trong nháy mắt đưa vào bên trong miệng của cô, không ngừng chơi đùa với cái lưỡi thơm tho của cô.
Không khí chung quanh càng ngày càng trở nên khô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-yeu-cua-tong-giam-doc-xa-hoi-den/748763/chuong-74.html