Ratting: 18+
Ánh mặt trời sáng rỡ rọi xuống từ bầu trời. Tôi vén chiếc váy dài in hoa lên, nở nụ cười ngọt ngào về phía Y Đằng Kiếm đang cầm máy ảnh ở đằng xa. Sau lưng tôi, nhà thờ St. Peter đứng trang nghiêm.
“Giáo đường San Pietro thuộc thành phố Vaticano, đường kính bốn mươi hai mét do Michelangelo thiết kế. Từ trên nhìn xuống có thể quan sát được cả quảng trường St. Peter.” Y Đằng Kiếm đóng máy ảnh lại, đi về phía tôi: “Muốn lên xem không?”
“Sao lại không chứ?”
“Anh thích cảnh đêm của Roma.” Y Đằng Kiếm thở ra một hơi, hưởng thụ cảm giác ánh mặt trời chiếu lên mặt: “Rất đẹp.”
“Tâm nguyện lớn nhất của em là đi tham quan Kim Tự Tháp ở Ai Cập.” Chúng tôi đi lên theo đoàn người: “Hi vọng sau này sẽ có cơ hội”.
Y Đằng Kiếm giơ tay nắm vai tôi, cọ cọ đầu tôi: “Sau này em muốn đi đâu, làm gì, anh cũng sẽ làm với em”.
Tôi cười: “Buổi chiều đi thăm đền Pantheon sao?”
“Để anh xem thử…” Y Đằng Kiếm rút một quyển lịch trình ra từ sau lưng: “… Ừ, buổi chiều trước tiên ghé nhà hát lớn Roma, rồi đi đền Pantheon”.
“Em nghe nói, yêu quá sâu cũng là một loại tội nghiệt”. Tôi cười chỉ chỉ trời cao: “Chư thần trên bầu trời không cho thế gian yêu nhau quá sâu. Yêu quá sâu, thần sẽ ghen ghét”.
Y Đằng Kiếm nhìn tôi, con ngươi u ám như biển: “Anh đã phạm vào cái tội nghiệt này rồi…”
“Triều Tịch…”
Dương Kiếm khóa lấy hai tay tôi. Thân thể ép chặt nhau, dục vọng của đàn ông tranh đấu vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-yeu-cua-trieu-tich/929586/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.