Lạc Thần Hi chỉ có thể nhảy lên liên tục.
Nhảy đến mấy lần, nhưng chiều cao vẫn chênh lệch như vậy nên vẫn không thể cướp lại được bản vẽ.
Lạc Thần Hi thật hận không thể chặt bớt đi cái chân dài nghêu ngao kia của Mục Diệc Thần.
Chiều cao của cô nếu so với các cô gái khác đã được xem là rất cao rồi, nhiều người đàn ông ông còn không cao bằng cô nữa, vậy mà Mục Diệc Thần lại cao hơn cô đến một cái đầu.
Vốn đã rất chán nản, bên tai còn truyền đến tiếng cười nhạo của Mục Diệc Thần.
"Ha ha, đồ chân ngắn."
"Con mắt nào của anh nhìn thấy tôi chân ngắn chứ hả!!" Lạc Thần Hi tức giận!
Đôi chân dài của cô không hề thua bất cứ một người mẫu chuyên nghiệp nào, trước đây đi học ở trường hoàng gia nước Y, còn thường được các nhà thiết kế khuyên cô đổi nghề làm người mẫu đấy.
Làm như chân của Mục Diệc Thần thực sự dài lắm vậy!
Được rồi, cứ coi như hắn rất cao đi!
Lạc Thần Hi tức giận không thôi, quyết ôm lấy cái cổ của Mục Diệc Thần, muốn mượn lực để nhảy cao hơn một chút, tự hứa nhất định phải lấy lại được những bản vẽ thiết kế, chứng minh cô không phải đồ chân ngắn!
Mục Diệc Thần nhìn người phụ nữ nhỏ như một con thỏ trắng nhỏ nhảy nhót qua lại như thế, đáy mắt lóe lên một nụ cười.
Chẳng qua, hắn rất nhanh liền không cười nổi nữa.
Bỗng nhiên thân thể mềm mại của người phụ nữ nhỏ này kề sát trên người hắn, cánh tay ôm lấy cổ của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-yeu-ket-hon-1-tang-1-giam-doc-xin-vui-long-ky-nhan/162807/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.