“Cám ơn ngươi!”
Cuối cùng đã tới buổi tối, sau khi Lộ Á đi, Ngưu Ma vương sắp phát điên muốn thở dài một tiếng, liền nghe đến thanh âm dễ nghe của tiểu kiều thê nằm bên cạnh.
Âu Cách Phỉ Tư cúi đầu tò mò nhìn cậu, hỏi: “Cám ơn ta cái gì?”
“Cám ơn ngươi không quản nguy hiểm tính mạng tới cứu ta.” Trên khuôn mặt nhỏ nhắn điểm mấy nốt tàn nhang viết đầy cảm kích, đôi mắt hồng sắc bao phủ một tầng hơi nước, xem ra cậu cảm động đến muốn khóc.
Cậu vẫn rất muốn cảm tạ ân cứu mạng của nam nhân thật tốt, nhưng hôm nay Lộ Á luôn ở bên, làm cho cậu không có cơ hội cảm tạ hắn, rất nhiều lời đều không thể nói ra…
Hơi cong khóe môi, nam nhân búng lên trán cậu, cưng chìu cười mắng: “Đồ ngốc, ngươi là thê tử của ta, cũng là mẹ đứa con của chúng ta, ta dĩ nhiên muốn đi cứu ngươi.”
“Ngươi đối với ta thật sự tốt quá, nhưng ta cũng không có cách nào hồi báo ngươi, có chuyện gì ta có thể làm vì ngươi không?” Lạc Á cảm động muốn chết, hạnh mâu xinh đẹp ướt át. Cậu thật sự muốn vì nam nhân làm chút chuyện, hồi báo hắn đối với cậu quá tốt.
“Đương nhiên là có.” Nam nhân suy nghĩ một chút mới nói.
“Chuyện gì?” Cậu lập tức cao hứng hỏi lại. Thật tốt quá, cậu cuối cùng đã có thể hồi báo cho hắn.
“……Vĩnh viễn ở bên cạnh ta, không cho rời khỏi ta!” Thanh mâu mê người nhìn sâu vào đôi mắt hồng sắc, nghiêm túc nói, trong giọng nói lại cất giấu một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguu-ma-vuong-cat-van-tu/27080/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.