Sau khi Thái y được truyền vào, nhưng không bắt mạch liền lui ra. Bởi vì nữ hoàng trên mặt không thoa phấn mà vẫn nổi lên rặng mây đỏ, khí sắc thật tốt.
Mà mặt của các cung nữ hầu hạ nàng cũng hồng hồng. Bởi vì khi các nàng vừa mới lui tới ngoài cửa tẩm cung, lo lắng cho chủ tử, lại chờ mãi mà không thấy nhiếp chính vương kêu lên nửa tiếng, cho nên, các nàng liền rón ra rón rén tới gần tẩm cung. Không nghĩ tới, vừa đến gần lại nghe thấy những thanh âm làm cho người ta mặt đỏ tai hồng. Tuy rằng đã mau chóng lui ra, nhưng loại kích thích này đối với các tiểu cô nương mà nói thật sự là quá lớn.
“Chúc mừng nữ hoàng, chúc mừng nữ hoàng.”
Nghị Dung cùng vài cung nữ thành tâm chúc phúc. Chủ tử tuy rằng có chút điêu ngoa, nhưng không phải người xấu, cũng sẽ không tùy tiện xử phạt các nàng. Chính là tính tình nàng rất khó nắm lấy, nhưng tình cảm với nhiếp chính vương tuyệt đối là thật. Hai người phát triển ngọt ngào như thế, các nàng thật lòng cao hứng thay chủ tử.
Đương nhiên, mấy ngày nay nàng trở nên thực không giống trước kia, không thể nhớ một số chuyện cũng như một số người, bất quá nếu ngay cả nhiếp chính vương thanh mai trúc mã cùng nàng cũng không cảm thấy kỳ quái, các nàng cũng không cần phải ngạc nhiên, không phải sao?
“Các ngươi đi ngủ đi.”
Tuy rằng các nàng chúc phúc thực chân thành, nhưng Ngôn Tuyên Nhi vẫn cảm thấy ngượng ngùng, thầm nghĩ mong các nàng mau mau chạy lấy người.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguy-kieu-hoang/517956/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.