Chu Phân Phân mê mang.
Sờ sờ đầu mình, Chu Phân Phân nhìn về phía Ngụy Quân: "Lời này thật sự là ta nói?"
Không đợi Ngụy Quân trả lời, Chu Phân Phân đã mình tự hỏi tự mình đáp: "Lời nói có trình độ như vậy, vừa thấy chính là ta nói, chẳng qua ta đã quên mất. Ngụy Quân, ngươi không tệ, thực để bụng đối với lời nói của vi sư."
Quả nhiên thầm mến ta đã lâu, ta thuận miệng một câu hắn cũng để ở trong lòng.
Ngụy Quân: "..."
Tiểu muội muội này có chút vô liêm sỉ mà.
Câu đối này rõ ràng xuất từ “Cảnh thế hiền văn” cần phấn thiên, có quan hệ cái lông gì với ngươi?
Bỏ đi, xem ở phần nàng muốn làm gấu mẹ, không so đo cùng nàng.
Chỉ cần nàng không tiếp tục che chở mình là được.
Sự thật chứng minh Chu Phân Phân vẫn có thể nghe vào tiếng người.
"Ngươi đã có lòng dạ, ta cũng không miễn cưỡng ngươi. Ngươi còn trẻ tuổi, có nhiệt tình là tốt, cẩn thận quá cũng sẽ dễ gãy."
Minh Châu Công chúa sắc mặt có chút vi diệu: "Chu tỷ tỷ, lời này tuy không sai, nhưng mà người hình như không tư cách nói người khác như vậy? Thiên hạ còn có người càng cứng rắn hơn ngươi sao?"
Ngụy Quân nhấc tay: "Ta sẽ càng cứng rắn hơn so với lão sư."
Minh Châu Công chúa: "..."
Quần chúng ăn dưa: "..."
Chu Tế Tửu cũng ngẩn ra một chút, theo sau dùng sức vỗ vỗ bả vai Ngụy Quân, ha ha cười nói: "Trước đừng thổi da bò, đi Thư sơn đi. Nếu ngay cả sáu bậc thang trước của Thư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguy-quan-tu-thay-chet-khong-son/2415461/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.