Không khí trong rừng ngày càng ngột ngạt.
Bóng tối vây bủa xung quanh, Rhein nghe được rất nhiều âm thanh nhỏ vụn, đứt quãng đến từ bốn phương tám hướng. Cho dù Rhein thử đột phá từ hướng nào, cậu vẫn luôn cảm thấy có người tiếp cận.
Không chỉ có một đoàn nhân mã đang tới gần, mà bọn họ còn đang dần thu hẹp khoảng cách, dồn cậu vào bẫy rập đã bày ra sẵn!
Rhein vô cùng nôn nóng.
Rốt cuộc có bao nhiêu người ẩn nấp trong bóng tối!
Nếu cậu có thể nhìn rõ những người đang lẳng lặng di chuyển trong đêm, cậu có thể tìm ra một con đường trốn thoát!
Trong lòng xuất hiện một tia hy vọng vô cùng bức thiết, cậu ước gì cặp mắt của mình có thể nhìn xuyên bóng đêm, tuy rằng cậu biết đây chỉ là vọng tưởng khi bị dồn đến đường cùng, nhưng ngay tại thời khắc này, dị năng thiên phú trong cơ thể bỗng nhiên vận chuyển.
Nước trong rừng lặng lẽ di chuyển.
Chúng nó phân tán thành những hạt vô cùng nhỏ, bám vào tất cả vật thể trong rừng rậm, cây cối cỏ dại, động vật chim chóc, đương nhiên cả những người đang hành tẩu trong rừng!
Rhein nắm giữ hướng đi của mỗi một giọt nước, giác quan của cậu đều tập trung nơi chúng nó, chúng biến thành tai mắt của cậu, giúp cậu quan sát và tiếp xúc với tất cả mọi thứ cậu muốn trong bóng tối!
Khi thân cây đằng xa chợt gần ngay trước mắt, Rhein giật mình, thiếu chút nữa đã đâm sầm vào! Cậu vô cùng ngạc nhiên vì mình đã mất tập trung trong giây lát.
Đây là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguyen-huyet/869128/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.