Thuốc bổ a, máu mũi chảy ào ào…
Bên trong phòng có sẵn chậu nước lạnh, ta trực tiếp nhúng mặt vào trong nước, lúc ngẩng đầu lên có vài sợi tóc ướt nhẹp bết vào trán, định lấy khăn tay lụa của Độc Cô Bạch ra lau. Mảnh khăn lụa này đã bẩn đến mức chẳng nhận ra nổi, ta len lén quay đầu lại, Độc Cô Bạch đang mở to mắt, mặc dù không có sức lực, nhưng vẫn nhìn ta không chớp mắt. Ta bỗng có chút ngượng ngùng, theo phản xạ ném khăn lụa bẩn vào trong chậu nước, ném rồi mới nhớ ra bên trong chậu cũng toàn là máu mũi của ta, thế là lại vội vàng nhặt ra.
Cho nên, khăn lụa hình như lại càng bẩn hơn…
Ta lúng túng giấu khăn lụa vào ống tay áo, xoay người lại cười cười nhìn Độc Cô Bạch, hắn chống người dậy muốn xuống giường, ta vội vàng bước lên đỡ lấy hắn, thân thể cao gầy dựa hẳn lên người ta, làn khói đàn hương lượn lờ cuốn tới, ta len lén giương mắt lên, lại phát hiện ra hắn đang nhìn mình, trên mặt nóng rần lên.
Thật vất vả mới an toàn đưa được hắn đến ghế nằm bên cạnh bàn, Độc Cô Bạch chậm rãi vươn tay, cầm lấy chén cháo ta nấu, nhìn nhìn một lát, sau đó chậm rãi nếm một muỗng.
Ta không ngăn lại, dù sao mùi vị cũng không tệ mà, huống chi còn rất bổ, chắc là không có vấn đề gì đâu.
Độc Cô Bạch ăn vài miếng, đột nhiên nâng tầm mắt nhìn ta, đôi mắt tú nhã lóe ra ánh sáng khác lạ.
Vẻ mặt ta quẫn bách, khăn lụa bẩn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguyen-ky-nguyen-nhan/2088584/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.