Một ngày trước hôn lễ, ta một mực bị ép phải rời khỏi Đào Nhi, bị một bà thím trung niên phe phẩy khăn tay đỏ tự xưng là Hạnh Bà đến đón đi, ngồi cỗ kiệu đến một gian lầu các nồng nặc mùi son phấn chết người, mấy nha hoàn hành lễ với ta xong, lập tức khiêng ta lên tầng lầu cao nhất, thật là sức lực mạnh mẽ a.
Tiêu Thái hậu muốn diệt khẩu sao hả? Ta kinh hoàng chớp hai con mắt nhỏ, Hạnh Bà đứng phía sau cười duyên, tiếp tục vẫy vẫy khăn tay đỏ.
“Quận chúa a, người đừng có thẹn thùng nữa, mấy nha hoàn trong lầu này đều là người từng trải!”.
Ta còn chưa kịp nói gì, liền bị người ta lột sạch sẽ, ném thẳng vào trong thùng gỗ, hầu hạ người khác cưới hỏi sao mà phải thô tục như vậy? Ta nhìn những cánh hoa trôi bồng bềnh trên mặt nước, ngồi yên cho các nàng chà tới chà lui.
“Lão thân đây có số tốt, không uổng cái tên này, bao nhiêu công chúa và tiểu thư mà lão thân từng hầu hạ, đâu có ai là không hồng hào xinh đẹp đâu?”, Hạnh Bà hất cái khăn tay sang một bên, tư thế rất giống tú bà ở kỹ viện.
Ta miễn cưỡng nhếch khóe miệng, còn Hạnh Bà thì cười tươi đến mức lộ cả hàm răng, “Nhìn dáng người của Quận chúa nương nương, hắc hắc, vừa nhìn là đã thấy rất có hậu. Gả cho Nhị điện hạ rồi, nói không chừng, sang năm là có thêm một tiểu điện hạ”.
Bà ta đang chê bai ta thì có, ta bực bội quay mặt đi, lại bị Hạnh Bà hiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguyen-ky-nguyen-nhan/2088602/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.