“Cửu trưởng lão.”
“Sư phụ.”
Hạ Quân ném cái chai lại cho Bạch Dạ rồi cùng Lạc Khu Lợi và Ngụy Liêu vội vàng vọt tới trước mặt Cửu trưởng lão: “Sư phụ, người không sao chứ?”
“Bị lừa rồi.” Cửu trưởng lão cuống quít móc ra một đống chai lọ từ nhẫn chứa đồ: “Yêu súc kia dám hạ độc trong cơ thể Tiểu Thiên. Khi ta độ linh lực cho Tiểu Thiên, chất độc sẽ phản phệ lên người ta. Đê tiện, thật sự quá đê tiện, đan dược để giải độc đâu rồi? Tại sao lại không có? Các ngươi có đan dược trừ độc của yêu quái không? Mau, ta sắp không chịu đựng nổi rồi.”
Hạ Quân, Lạc Khu Lợi cùng Ngụy Liêu thấy máu chảy ra từ khóe miệng Cửu trưởng lão càng ngày càng đen, nhanh chóng móc đan dược ra.
Bạch Dạ không nhìn bọn họ. Cậu nhặt hết đống trái cây trên mặt đất rồi trở về phòng của mình.
“Có rồi.” Ngụy Liêu đổ một viên đan dược màu hồng nhạt ra đưa cho Cửu trưởng lão.
Cửu trưởng lão nhanh chóng ăn nó rồi ngồi thiền để giải độc, nhưng chất độc không hề tiêu tan đi, không có cách nào diệt trừ tận gốc. Ông áp chế đống máu tanh đang trào ra từ trong cổ họng, khó khăn nói: “Không được, đan dược cấp quá thấp, không thể giải trừ hoàn toàn độc tính, các ngươi còn có đan dược nào khác cấp cao hơn không?”
Đan dược được chia làm mấy loại hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, tiên phẩm, thần phẩm, siêu thần phẩm; màu sắc tương ứng là màu trắng, hồng nhạt, màu lam, màu vàng, màu đỏ, màu tím; mỗi loại lại chia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguyen-phoi-nghich-tap-kim-nguyen-bao/2547659/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.