Ở một nơi nào đó tối tăm, giơ bàn tay lên không nhìn rõ năm ngón tay.
Những luồng sóng tinh thần lực không ngừng hiện lên.
Chúng có chút điên cuồng va chạm vào nhau, tạo ra những âm thanh khó nghe và chói tai.
Soạt...!keng...!soạt...
Chúng chẳng khác gì ma âm lan toả ra xung quanh.
A a a...!Tiếng gào thảm thiết của ai đó vang lên.
Thanh âm thể hiện rõ sự đau khổ và khó chịu cùng cực.
Chờ đó cho ta.
Đừng để ta còn sống mà ra ngoài.
Dạ...
A...!Khốn khiếp.
Tạp âm quái quỷ này.
Phong gia.
Ta cảm giác có chút không yên trong lòng.
Lân Diễm có chút lo lắng quay sang nói với Linh Lung đang cắm đầu ngồi ăn bên cạnh.
Có gì mà không với chả yên chứ.
Linh Lung vừa nhai nhồm nhoàm thức ăn trong miệng vừa nói.
Ngươi bớt ăn lại được không? Ngươi không sợ béo sao.
Lân Diễm nhíu mày, khó chịu nói.
Nàng cảm nhận được có chuyện gì đó không hay vừa xảy ra nhưng không biết là chuyện gì.
Trong lòng đang thấp thỏm không yên, cần người rãi bày tâm sự.
Vậy mà người bên cạnh nàng chỉ lo ăn không nghe nàng nói, bảo sao nàng không tức giận cho được.
Nghe Lân Diễm nói vậy, Linh Lung mỉm cười lắc đầu nói: Không sợ.
Ta có Quang thể chất, có thể xua tan mỡ thừa, muốn béo cũng không được nha.
Nói xong, nàng lại cầm lên một cái đùi gà nướng, miệng cắn mạnh một cái.
Cảm nhận được hương vị thịt gà nướng ngập tràn trong miệng, Linh Lung cảm thán nói:
Thật ngon.
Ta phải ăn nhiều để còn...
Rồi rồi, ngươi cứ tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguyen-to-dai-luc/2256026/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.