Gừ! Tiểu Hổ gật nhẹ đầu làm cho Tứ Du vui sướng không thôi.
Ngươi có muốn ở bên cạnh ta không? Tứ Du vội hỏi, ánh mắt vô cùng chờ mong Tiểu Hổ lên tiếng chấp nhận.
Ta nhất định sẽ đối xử tốt với ngươi!
Xây cho ngươi hẳn một căn nhà thật lớn không thiếu một thứ gì, sơn hào mỹ vị muốn ăn lúc nào cũng có.
Không cần phải làm bất cứ việc gì tự sẽ có người đến hầu hạ! Cảm thấy còn thiếu thiếu, Tứ Du liền gấp vội thêm lời cho cảm thấy đủ mới dừng.
Ngươi xem đây là gì! Để cho chân thực, cũng để xác thực những gì mình vừa nói là thật cho đối phương tin tưởng, Tứ Du lấy ra một núi nhỏ ma kim cho Tiểu Hổ xem.
Xoẹt..!! Ánh sáng vàng lấp lánh chiếm trọn hai đôi mắt của Tiểu Hổ.
Đây chỉ là một phần nhỏ mà thôi! Ta còn rất nhiều bên trong! Tứ Du ghé sát vào tai Tiểu Hổ thầm nói, hắn còn đưa nhẫn không gian ra cho đối phương xem.
Đồng ý thì gật đầu, không đồng ý thì lắc đầu! Nhớ lại chỉ có mình Dạ Trần hiểu đối phương muốn nói gì, Tứ Du liền thêm điều kiện nữa cho chắc chắn.
Tuyên Nghi ở một bên nhìn vào cũng phải lắc đầu ngao ngán thở dài.
Đối phương thật sự là bị tiểu hổ con trước mắt làm cho mờ đi lí trí.
Đừng quên Tiểu Hổ là linh thú của Dạ Trần à, một khi linh thú đã nhận chủ sẽ không phản bội lại đối phương, cho dù tình cảm giữa hai bên có sứt mẻ như thế nào đi nữa mà một bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguyen-to-dai-luc/2256156/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.