19.
Trong nháy mắt, cảm xúc bị k1ch thích chiến thắng lý trí.
Ta đẩy đám người ra, há miệng muốn hô to.
Phía sau đột nhiên có một đôi tay gắt gao đè chặt miệng ta lại.
“A tỷ, đừng đi!”
Là A Đề, hóa ra nàng cũng thừa dịp hỗn loạn chạy tới đây.
A Đề túm lấy tay ta, trước khi ta kịp phản ứng đã ra sức kéo ta chạy đi.
Chạy thẳng đến chỗ vắng vẻ không người, mới ngừng lại.
Nhìn thấy nàng, cảm giác chua xót, áy náy, kích động, bất lực đồng loạt phát tác.
“Tỷ không thể liên lụy Nhạc nương tử, tỷ, mấy năm nay tỷ đã tích góp được một ít bạc, tỷ có thể mang tất cả bạc đến nha môn chuộc Nhạc nương tử về.”
Ta không thấy rõ nét mặt A Đề, thậm chí không nghe thấy giọng nói của nàng.
Có tiếng gì đó vang vọng bên tai ta như tiếng sóng to gió lớn.
Ta chỉ có thể nghẹn ngào, đứt đoạn lặp đi lặp lại câu nói kia.
Chỉ nghe ‘bốp’ một tiếng, A Đề hung hăng tát một cái vào mặt ta.
Khuôn mặt quật cường, vẫn còn dính nước mắt của nàng đột nhiên trở nên rõ ràng trước mặt ta.
“Tỷ tỷ! Nhạc nương tử đã bị nha môn bắt đi!”
“Thứ sử đại nhân quyết tâm muốn g.i.ế.c gà dọa khỉ, ai đến cầu tình đều sẽ bị coi là chủ mưu bắt lại.”
“Tỷ đã mưu tính nhiều năm như vậy, hơn nữa tỷ còn giữ bản cáo trạng tội lỗi của Tạ gia, chẳng lẽ tỷ muốn chứng kiến cảnh thất bại trong gang tấc sao!”
Không… ta không thể.
“Chúng ta vất vả lắm mới rạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguyet-anh-lau/530925/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.