Ta hỏi a tỷ có phải hôm nay trong phủ ăn thịt gà hay không, a tỷ thèm quá ăn vụng nên khóe miệng a tỷ mới dính m.á.u gà chưa khô chứ gì.
A tỷ lập tức đỏ bừng mặt.
Còn mắng ta một tiếng.
Nói ta không hiểu đâu, nói đó là do tiểu Hầu gia yêu thương a tỷ.
Quả thật ta không hiểu, không hiểu trước kia rõ ràng a tỷ rất thống khổ, hiện tại lại trở nên vui vẻ như vậy.
Không hiểu vì sao vết thương trên người a tỷ lại chuyển từ tay sang cổ rồi.
Một vòng vết dây hằn màu đỏ chói mắt trên cổ, sao a tỷ lại nói không đau chứ?
Cho đến một ngày, a tỷ mặc một thân y phục màu hồng đào.
Đẹp như tiên nữ trên trời.
A tỷ nói với ta: “Lạc Lạc, a tỷ muốn vào ở Nguyệt Ảnh Lâu.”
“Chờ a tỷ phát đạt, a tỷ sẽ dẫn muội ăn những món ngon nhất trong thiên hạ.”
Ta biết Nguyệt Ảnh Lâu.
Đó là nơi tôn quý nhất ở Tạ gia.
Ngoại trừ kiều thê mỹ quyến thì cũng chỉ có con cháu quý tộc mới có thể đi vào.
Mỗi khi ánh trăng treo cao, trên cửa sổ sẽ xuất hiện thân ảnh yểu điệu của mỹ nhân.
Cho nên tòa lầu này được gọi là Nguyệt Ảnh Lâu.
Ta cảm thấy vui thay cho a tỷ.
Chờ sau khi a tỷ đi ra, ta muốn hỏi a tỷ một chút.
Bên trong trông như thế nào, có phải đó là nơi trú ngụ của những tiên nữ tỷ tỷ xinh đẹp không?
Nhưng ta không ngờ đó là lần cuối cùng ta nhìn thấy a tỷ còn sống.
A
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguyet-anh-lau/530950/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.