“Làm sao vậy, Vịnh Dạ?” Tư Không Viêm Lưu lấy tay sờ sờ cái trán y, lo lắng hỏi: “Có phải thân thể không thoải mái hay không?”
Tư Không Vịnh Dạ lắc lắc đầu, nội tâm thở dài một hơi: ai, ngươi chừng nào thì mới có thể hiểu được lòng ta a.
Tư Không Viêm Lưu lấy tay sờ sờ cái trán chính mình: “Rốt cuộc làm sao vậy? Không có phát sốt a?”
Nhìn thấy y một bộ dáng phờ phạc thế kia, Tư Không Viêm Lưu nhất thời có chút nóng vội, nâng đầu y lên, trán hai người chạm vào nhau.
Tư Không Viêm Lưu còn thật sự cảm thụ được độ ấm trên trán y: “Nhiệt độ cơ thể thực bình thường a.”
Gương mặt hai người thật là gần, chóp mũi đụng vào nhau, Tư Không Viêm Lưu thở ra nhiệt khí đánh vào trên môi Tư Không Vịnh Dạ, có chút nóng ẩm, có điểm liêu nhân.
Hai người bộ dáng có điểm giống như đang hôn môi, tư thế cũng thập phần đen tối.
Tư Không Vịnh Dạ nhìn khuôn mặt tuấn mỹ gần như chiếm toàn bộ tầm nhìn của mình, nhất thời tim đập nhanh một cách kịch liệt, hô hấp cũng bắt đầu dồn dập lên.
Tư Không Vịnh Dạ nhiệt độ cơ thể bởi vì nội tâm kích động mà nhanh chóng tăng lên, hơn nữa y mặt đỏ tai hồng, cùng hô hấp dồn dập, một bộ dáng như người bệnh sốt cao.
Cảm giác được y không ổn, Tư Không Viêm Lưu ngẩng đầu, “Hình như là có một chút phát sốt, ta kêu Thái y đến.”
Chính là hắn còn chưa kịp phân phó Xuân Hà, liền bị Tư Không Vịnh Dạ chặn miệng.
Tư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguyet-ha-trien-mien/2311327/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.