"Tiểu điện hạ, luôn ở trong tẩm cung đối với thân thể người không tốt, không bằng đi dạo bên ngoài một chút đi." nhìn Nguyệt Nhiễm mỗi ngày đều đang làm cái gì mà nhân ngẫu loại đồ vật này, Lưu Ly nghĩ thầm tiểu điện hạ hứng thú thật đúng là kỳ quái. Bất quá tiểu điện hạ từ lúc sinh ra thân thể đã không tốt, luôn ngồi trên đất chỉ khiến cho thân thể càng thêm suy yếu, mà hoàng thượng cũng không nhượng tiểu điện hạ cùng những hoàng tử khác giống nhau đi võ trường huấn luyện.
Nguyệt Nhiễm nhức đầu, xem trên mặt đất một đống đồ vật, nghe được lời của Lưu Ly, liền cười nói: "Tốt, ngược lại ta cũng buồn bực đến hoảng."
Kể ra hắn đi đến nơi này nhiều năm như vậy, còn chưa từng đi dạo bên ngoài đâu.
Lưu Ly mang theo Nguyệt Nhiễm một đường dạo đến Ngự hoa viên, vừa đi vừa nghỉ, thoáng cái đã qua nửa canh giờ.
Nguyệt Nhiễm lần đầu tiên cảm thấy, cái hoàng cung này đúng thật là lớn.
"Lưu Ly, ta muốn ăn hoa quả. Nhớ kỹ lấy cái loại giòn giòn." Nguyệt Nhiễm tựa ở trên hòn giả sơn đối Lưu Ly nói.
"Vâng, Tiểu điện hạ cũng đừng nên chạy loạn."
Nguyệt Nhiễm khéo léo gật đầu. Chỉ có hắn tự mình biết trong đầu đang suy nghĩ cái gì.
Mắt thấy Lưu Ly đi xa, hắn theo lộ tuyến trong trí nhớ dự định đi đến ven hồ như trong quá khứ.
"Yêu, đây không phải là Thất điện hạ trong truyền thuyết sao?"
Một thanh âm ngả ngớn, phong lưu truyền đến.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguyet-hoa-khuynh-thien/608632/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.