Vương công đại thần đã rời đi, trong hành lang không còn một ai. Tăng binh vén lều trướng, ra hiệu Dao Anh vào. Dao Anh vào điện, một luồng khí nóng đập vào mặt, trong trướng trải thảm, chân bước lên thật mềm mại im ắng.
Tất Sa đang ở cuối thảm đợi nàng, xăn tay áo, nét mặt hình như rất hưng phấn.
Dao Anh nghi hoặc hỏi: “Xảy ra chuyện gì thế?”
Tất Sa cười nói: “Bắc Nhung đã loạn!”
Dao Anh kinh ngạc ngẩng lên, ngón tay run run, tim đập thình thịch. Là Hải Đô A Lăng phát động phản loạn chăng?
Tất Sa bên cạnh vừa dẫn Dao Anh đi vào trong vừa nhỏ giọng nói: “Sáng nay nhận được tin, Khả Hãn Bắc Nhung dời Oát Lỗ Đóa.”
Dao Anh mấp máy môi.
Oát Lỗ Đóa trong tiếng Đột Quyết đại ý là cung trướng, trước đây Ngõa Hãn Khả Hãn từng đặt tên một tòa thổ thành là Oát Lỗ Đóa, chẳng qua cũng là một chỗ nuôi bò ngựa, còn kém rất rất xa Y Châu. Doanh trướng của Khả Hãn ở đâu thì đó chính là nha đình của Bắc Nhung, sao đột nhiên Ngõa Hãn Khả Hãn dời trướng?
Hai mắt Tất Sa tỏa sáng, kiềm không nổi cảm giác hưng phấn: “Nghe nói Hải Đô A Lăng đã trở lại Y Châu làm trọng thương Ngõa Hãn Khả Hãn, thay Ngõa Hãn Khả Hãn trở thành Tân Khả Hãn, nên Ngõa Hãn Khả Hãn mới bỏ Oát Lỗ Đóa chạy!”
Sau khi Hải Đô A Lăng quay lại Bắc Nhung, hẳn Vương thất Bắc Nhung bùng nổ một trận rối loạn, thủ túc tương tàn, gà nhà đá nhau, nhẹ thì lưỡng bại câu thương, nặng thì sụp đổ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguyet-minh-thien-ly-la-thanh-mai/2455459/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.