5 con người trong căn phòng ấy ngồi lẳng lặng một hồi. Hạo Quân đập bàn một cái, anh đứng lên nói:"Được rồi! Từ đó tới giờ, tui luôn nhường mấy người! Nhưng hôm nay, tui sẽ không nhường Tiểu Nhiên cho ai hết á! Tui đi đây!" Xong, anh sải bước đi ra khỏi phòng. 
Quang Lâm cúi mặt xuống, anh nghiêm túc nói:"Tôi cũng sẽ không nhường cho ai cả." Anh đứng lên, đi về phòng mình. 
Ba người còn lại ngồi nhìn nhau, Lân Thiên lên tiếng:"Anh cũng sẽ không nhường mấy đứa đâu! Tự lực gắng sinh đi!" 
Vĩ Thành không nói gì, anh chỉ liếc Tiểu Thiên một cái rồi khẽ gật đầu. Quốc Phong nhìn ra ngoài cửa sổ, suy nghĩ về điều gì đó. Anh rất thích Tiểu Nhiên nhưng anh không ngờ anh em của anh cũng thích cô ấy. Anh không muốn mọi người như thế này...Có lẽ, quyết định của anh là... 
"Em sẽ không làm những trò trẻ con đó giống mấy người! Chỉ cần nhìn người mình thích hạnh phúc...cũng được mà!?" Quốc Phong nén cảm xúc lại nói. 
Ngoài sân, Tiểu Nhiên ngồi ngắm vườn bách hợp, mặt cô thoáng chút buồn. Tại sao Vare lại về đây ngay lúc này? Tại sao cô lại không thể nói mình không thích hắn? Cô...thật sự đang nghĩ gì thế nhỉ? 
Trong căn nhà nhỏ của họ chứa rất nhiều thứ! Có chút buồn, chút vui, chút khó hiểu...Hiện giờ, cảm xúc của họ thật sự...muốn hiểu cũng không thể hiểu được! Yêu, thích, hờn dỗi,...thật sự khó hơn cả làm toán! 
... 
Tại căn biệt thự của Vare trong học viện K&Q. Hắn ngồi nhăm nhi một li rượu ngoài ban công. Hàn Khánh khoác tay qua cổ 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-co-5-thang-anh/267506/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.