dịch: Uyên Uyên
Chương 77
Cuộc sống của Lâm Du bắt đầu "bình thường" trở lại. Cái bình thường đó chẳng gì ngoài công việc, điêu khắc, đi công tác, không khác gì so với trước đây. Điều lạ lùng duy nhất có lẽ là không còn ai dám sơ ý nhắc đến cái tên Văn Chu Nghiêu, đặc biệt là khi ở gần Lâm Du.
Chuyện hai người đến với nhau trở thành bí mật được toàn bộ nhà họ Lâm công nhận.
Im lặng không bàn là sự ăn ý ngầm giữa người nhà với người nhà, không ai muốn chạm vào ranh giới mong manh đó, cũng không ai có thể đảm bảo sẽ gồng gánh nổi hậu quả khi bất chấp tất cả để vạch trần tấm màn ấy.
Nhưng Lâm Du gầy đi, có thể thấy rõ bằng mắt thường.
Thời tiết càng lúc càng nóng hơn.
Cô út dẫn anh bạn trai mới quen gần đây về nhà chơi, đang ở trong sân. Anh chàng tên Vệ Chân Lý, là Hoa kiều, theo như lời Dương Hoài Ngọc nói thì người trông ngồ ngộ, lấy cái tên Trung nghe cũng là lạ theo.
Lâm Du cười không khách sáo chút nào.
Nếu hỏi cậu thì thật ra Vệ Chân Lý không tệ chú nào, khôi ngô cao ráo, tự do phóng khoáng, là kiểu mà cô út sẽ thích.
"Có gì vui mà cười? Uống thuốc mau lên."
Lâm Mạn Xu đẩy chiếc bát sứ để cạnh đó tới trước mặt Lâm Du, kệ luôn hàng chân mày cau thấy rõ của cậu. Cô út nhìn cậu chằm chằm, có vẻ như hôm nay cậu mà không uống cạn thì sẽ "động thủ" đổ vào miệng cho luôn.
Lâm Du nhìn bát thuốc mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-co-be-ngoan/2380123/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.