Cô chưa từng yêu đương, không hiểu cái gì gọi là thích, nhưng cô có thể xác định một chút, cô thích cảm giác ở cùng cậu, thích được cậu bảo vệ từ nhỏ đến lớn, đến bây.
giờ cậu trở nên có chút bá đạo và “hư hỏng”, cô cũng không bài xích, ngược lại có loại rung động kỳ diệu.
Không biết là làm sao lăn đến trên giường, giữa hô hấp xen lẫn, ngoại trừ một bước cuối cùng, trình tự khác, bọn họ đều làm.
Trước bước phía sau nhất, Mục Tinh Ngôn đột nhiên ngừng lại, giúp cô đắp kín chăn mỏng: “Ngủ đi, ngủ ngon.”
Cô còn chưa lấy lại tinh thần từ trong bầu không khí, không biết tại sao cậu lại im bặt dừng lại, cô cũng không tiện hỏi, cô rõ ràng đấu tranh tinh thần rất lâu mới thuận theo…
Hôm sau, lúc Kính Tiêu Nhiễm tỉnh lại, Mục Tinh Ngôn đã sớm đến công ty.
Cô nhìn thời gian, đã hơn mười giờ sáng, cô còn cảm giác chưa tỉnh ngủ, dù sao tối hôm qua… Kích thích như vậy, đối với cô mà nói quá kích thích, cả đêm trong đầu cô đều loạn lên, nhất là lúc ngủ Mục Tinh Ngôn đã không thành thật giống khi còn bé như vậy, trong giấc mộng hai tay anh sẽ động vào người cô, giống như ôm cô hơn nửa đêm, cô có thể ngủ được mới lạ.
Đến cùng là tuổi trẻ nhiệt huyết dâng trào, cậu đụng cô một cái, đầu óc cô liền chập mạch.
Vừa muốn rời giường, tiếng đập cửa đột nhiên vang lên, cô chột dạ nhảy xuống giường tranh thủ thời gian thay quần áo của mình, tối hôm qua đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-co-manh-the-cung-chieu/950635/chuong-1179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.