Lúc Bạch Tiểu Khả phản ứng lại, Ôn Ngôn đã xoay người đi xuống lầu. Bạch Tiểu Khả tức giận đến mức hét lên: "Cô tưởng rằng cô làm như vậy thì tôi không có cách sao? Tôi sẽ mở thêm vài số điện thoại nữa. Mỗi ngày tôi đặt hàng một ít, mỗi ngày cho cô đánh giá tiêu cực! Làm xong tôi sẽ yêu cầu hoàn lại tiền, nói chất lượng đồ của cô có vấn đề! Chúng ta ai cũng đừng mong sống tốt! Dù sao lúc này tôi cũng ăn ngán rồi!"
Ôn Ngôn một chút cũng không tức giận, điểm tĩnh trả lời: "Cử việc làm, người trẻ tuổi nhất định sẽ có chút mơ tưởng, buông tay đi làm đi, lúc nãy tôi đã ghi âm lại rồi, có thể lập án, "nhân tài” tuổi còn trẻ ngồi tù cũng rất hiếm thấy, cô nhất định có thể phát triển hướng tới mục tiêu đó, dừng thu tay lại! "
Chị em gái sống với Bạch Tiểu Khả khuyên: "Bỏ đi Tiểu Khả, mỗi lần gọi món chúng tôi đều ăn sạch sẽ, mùi vị cũng thực sự ngon, tôi luôn cảm thấy đánh giá tiêu cực tiệm của người ta như vậy là không tốt, cô ta đã ghi lại tất cả và sẽ kiện chúng ta, bồi thường lại thì như thế nào? Cô ta đều ghi âm rồi, sẽ kiện chúng ta. Cô muốn làm điều đó thì tự mình làm đi, chúng tôi không làm nữa, mỗi ngày cũng không có nhiều tiền như vậy, những thứ bánh ngọt này thỉnh thoảng ăn là để thưởng thức, mỗi ngày chúng tôi tiêu phí cũng tiêu phí không nổi nữa.
Nhìn thấy mấy chị em gái chùn lại, Bạch Tiểu Khả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-co-manh-the-cung-chieu/951603/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.