Ôn Ngôn không hé răng, xoay người dựa vào vách tường ở hành lang chịu cơn đau dạ dày.
Trần Mộng Dao tuy là khó chịu trong lòng, nhưng sẽ không cố tình gây sự vào lúc mình làm sai, đi tới cạnh đứng chung với Ôn Ngôn, nhìn tòa nhà kí túc ở xa xa mà nói: “Cậu biết không? Tòa kí túc bên kia cũng là do Mục Đình Sâm giúp đỡ, còn rất xa hoa nữa, anh ấy đúng là có tiền, nhà chúng ta đều chỉ là tôm tép mà thôi, tiểu Ngôn, nghe nói hôm nay anh ấy muốn tới trường học tham quan…”
Ôn Ngôn không đáp, dạ dày thật sự rất đau đón.
Lúc này, giáo viên phụ đạo hiên ngang lẫm liệt đi ra: “Hai người các em cũng biết điều đấy, bị phạt đứng còn nhàn hạ tán gẫu một cách thoải mái? Lấy bản vẽ ra cho tôi, hai đứa đứng vẽ ngay ở hành lang! Tan học không nộp được bài tập, hai người chờ xem”
Trần Mộng Dao hát cằm lên, đi vào phòng học lấy bản vẽ, Ôn Ngôn lại đứng tại chỗ không nhúc nhích, tầm mắt đã hơi hoa lên. Giáo viên phụ đạo nhìn dáng vẻ yếu đuối mong manh này lại càng tức, đưa tay đây cô một cái: “Tôi bảo em lấy đi bản vẽ! Bị điếc rồi à”
Bị đầy một cái, Ôn Ngôn liền ngã luôn trên Chương 13: Tận Mắt Trông Thấy mặt đất, Trần Mộng Dao đi ra trông thấy cảnh này, đứng tại chỗ hét lên với giáo viên phụ đạo: “Cô đẩy cậu ấy làm gì?!” Giáo viên phụ đạo có hơi chột dạ: “Tôi chỉ đầy nhẹ một cái, ai mà biết…”
Trần Mộng Dao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-co-manh-the-cung-chieu/952021/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.