"Đừng ăn." Trác Hướng Minh đột nhiên nói.
Đồng Yến một tay cầm muỗng, trong lồng ngực ôm cái chén bằng thủy tinh cực đại, lấy một cái tay khác che chở, bên trong là bơ, việt quất, sữa chua, bắp cải tím và một ít bột ngũ cốc trộn lên, đang nhét từng miếng từng miếng vào miệng.
Cậu khó khăn nuốt một cái, nhỏ giọng nói "Trước ba giờ phải ăn xong cái này."
Trác Hướng Minh ôm lưng cậu đặt lên trên đùi mình, tô salad đã ăn mười mấy phút, nhưng lại không vơi đi bao nhiêu.
Đồng Yến ăn bao lâu, Trác Hướng Minh lại nhìn bấy lâu, vừa buồn nôn vừa ăn, còn nhớ kỹ bác sĩ dinh dưỡng nói phải nhai kỹ nuốt chậm, nuốt ngay cũng không thể.
"Không thích thì không cần ăn." Trác Hướng Minh bổ sung, "Anh ăn giúp em, không để cho bọn họ biết được."
"Có thể sao?" Đồng Yến không quá chắc chắn.
Trừ buổi sáng thật sự ói ba lần, trong chốc lát cậu cũng nôn khan rất nhiều lần, đôi mắt hồng hồng, cằm nhọn hoắc, quay đầu lại đối diện với tầm mắt ngột ngạt lửa giận của Trác Hướng Minh, lại có chút sợ xoay qua chỗ khác.
Trái tim Trác Hướng Minh co rút đau đớn.
Cảm giác nôn nghén viết trên lý thuyết và xảy ra ở trên người Đồng Yến không giống nhau, hắn dĩ nhiên biết được, chỉ là quay đầu lại hắn vẫn không chịu nổi.
Cả bác sĩ cũng nói bảo bảo trong bụng Đồng Yến lớn lên rất nhanh, khoảng ba tháng đã bắt đầu hiện ra, nhìn từ phía sau không thấy được, eo vẫn rất nhỏ, nhưng vén lên áo lót là có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-co-omega-moi-truong-thanh/1168106/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.