“Di nương, người xem! Khuyên tai trân châu này màu sắc nhẹ nhàng, kiểu dáng trang nhã, còn có vòng tay vàng long phượng này chạm trổ tinh tế, vừa hào phóng, lại cao quý, mang ở trên người thật sự là thích hợp nhất nhưng ……”
“Muội muội nói là đúng đó! Cũng chỉ có châu báu trang sức hoa mỹ lóa mắt mới xứng được với di nương……”
Trong đại sảnh của Văn phủ tráng lệ, sau khi huynh muội Hoa gia đến, lời nói a dua ca ngợi liền cuồn cuộn không ngừng vang lên, Văn phu nhân do chăm sóc tỉ mỉ mà vẫn giữ được vẻ đẹp thanh tao nghe được mặt tràn đầy tươi cười, thoải mái vô cùng.
“Xem các ngươi hai đứa trẻ này, nói ngọt y như mật, cũng không sợ người ta ngấy chết!”. Ngoài miệng cười khiển trách, Văn phu nhân một thân ung dung đẹp đẽ quý giá vội vàng trái xem phải nhìn, yên lặng nhìn xem chính mình trong gương đồng với châu báu lộng lẫy chói lọi.
“Hai vị thiếu gia, tiểu thư nói đều là thật cả, trang sức này quả thực như là vì phu nhân mà chế ra, đeo ở trên người ngài thật sự là tôn lên vẻ đẹp, nói có bao nhiêu cao quý thì có bấy nhiêu cao quý”. Một bên, Trần chưởng quầy Trăn Phẩm hiên quả nhiên là bản sắc thương nhân, lập tức đánh rắn tùy gậy, cái lưỡi nhảy nhót liên tiếp tán dương ầm ĩ, liền mong đợi cuộc mua bán lớn này có thể đạt thành.
” Trần chưởng quầy cũng thật biết việc buôn bán!”. Bật cười một tiếng, Văn phu nhân bị mọi người một phen nịnh hót ca ngợi làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-dau-kho/2294897/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.