"Này! Cậu không sợ tôi?" Sau khi Thịnh Sầm trở lại phòng học, nhớ tới đầu mẩu thuốc lá bị Thang Thất Viên mạnh mẽ ném vào trong thùng rác, không nhịn được đá vào ghế của Thang Thất Viên.
"Vì sao mình phải sợ cậu?" Thang Thất Viên đang chuẩn bị vạch ra kế hoạch học tập cho Thịnh Sầm, cũng không nâng đầu lên hỏi lại một câu.
"Bọn họ đều rất sợ tôi." Ánh mắt của Thịnh Sầm đảo quanh phòng, giọng nói có chút lạnh lùng.
Cuối cùng Thang Thất Viên cũng ngẩng đầu lên nhìn Thịnh Sầm, ánh mắt thương xót nói: "Đó là vì bạn học Thịnh không để mọi người nhìn thấy sự tốt bụng của mình, nếu như mọi người nhìn thấy khía cạnh tốt bụng của cậu, sẽ không sợ cậu nữa."
Thịnh Sầm không để tâm nhếch môi, chậm rãi phủ nhận: "Tôi không phải người tốt."
Thang Thất Viên vỗ vai Thịnh Sầm, nói: "Bạn học Thịnh, cậu phải tin tưởng bản thân mình."
Thịnh Sầm nhìn thoáng qua bên vai đang bị vỗ của mình, phát hiện nhận thức của Thang Thất Viên về hắn cực kỳ sai lầm, hơn nữa giọng điệu của Thang Thất Viên tự tin đến dị thường, giống như thật sự hiểu rõ hắn vậy.
Hắn không khỏi cười lạnh: "Cậu dựa vào cái gì mà lại chắc chắn như vậy? Tôi nói lại lần nữa, hai chữ "tốt bụng" này trước giờ không có chút liên quan gì đến tôi."
Thang Thất Viên nhìn hắn, im lặng một lúc, mới hỏi: "Bạn học Thịnh, cậu không thích mình ngồi ở đây đúng không?"
Thịnh Sầm không chút do dự trả lời: "Đương nhiên."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-ho-thang-co-7-o/1577545/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.