Hạ Thừa Lãng tan học sớm mười phút, đến chỗ bà Vương ở trước cửa trường học mua hai cốc trà sữa.
Trần Thiệp ra ngoài cùng hắn, đối với chuyện này đã không còn cảm thấy kinh ngạc, hắn biết hiện tại mỗi ngày Hạ Thừa Lãng tan học đều đến nhà Thang Lục Viên làm bài tập, không hỏi nhiều, vẫy tay với Hạ Thừa Lãng, tự mình đến thao trường vận động, ngày thi đại học ngày càng gần, hắn quyết định thi vào trường cảnh sát, cho nên luyện tập từ sớm.
Hạ Thừa Lãng nghiêng người dựa vào hàng trà sữa, mấy ngày nay hắn liên tục mua trà sữa, bà Vương đã quen với hắn, sau khi làm xong trà sữa, bà cười tủm tỉm hỏi: "Lại mua cho Lục Viên à?"
Hạ Thừa Lãng nhận lấy trà sữa mỉm cười, "Dạ."
"Chàng trai, Lục Viên rất tốt, cháu cần phải đối xử với nó thật tốt nha." Bà Vương hiền hòa dặn dò Hạ Thừa Lãng.
"Bà Vương, bà yên tâm." Hạ Thừa Lãng nở một nụ cười rạng rỡ, trả lời không chút do dự.
Tiếng chuông tan học không biết vang lên lúc nào, học sinh nối đuôi nhau đi ra ngoài, tất cả đều mặc đồng phục, trông tràn đầy sức sống, mỗi lần như vậy, bà Vương đều sẽ nở một nụ cười hiền, Hạ Thừa Lãng từng nghe Thang Lục Viên nói qua, con trai bà Vương trước kia là một thầy giáo trong trường, sau này vì cứu một học sinh mà bị tai nạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-ho-thang-co-7-o/1577573/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.