Mắt phượng hắn trầm xuống, từ từ đến gần Tạ Tiểu An. Tạ Tiểu An thì liên tục lùi lại, không khỏi có chút hoảng sợ, nàng cảm thấy không ổn.
Sắc mặt những người bên cạnh cũng trở nên nghiêm trọng, trực giác mách bảo có điều chẳng lành. Trương ma ma đang định nói gì đó để ngắt lời thì thấy sự việc đã thay đổi.
Lục Chiêu Cẩn đưa tay nắm lấy tay Tạ Tiểu An rồi bước về phía phòng. Tạ Tiểu An loạng choạng theo sau hắn.
Nàng dùng hết sức lực toàn thân muốn thoát khỏi tay Lục Chiêu Cẩn nhưng lại cảm thấy hắn càng nắm càng chặt. Tạ Tiểu An không ngừng muốn rút tay ra nhưng bàn tay trắng nõn đã bị siết đến đỏ ửng mà vẫn không thoát ra được.
Tạ Tiểu An hoảng hốt kêu lên: “Thế tử! Thế tử gia!”
“Ngài làm gì vậy!”
“Buông nô tỳ ra!”
Lục Chiêu Cẩn không nói một lời, chỉ kiên quyết kéo nàng vào trong phòng.
Mắt thấy khoảng cách ngày càng gần, Tạ Tiểu An càng thêm hoảng sợ. Ngay khi sắp bị kéo vào cửa phòng, nàng dùng tay kia nắm chặt lấy khung cửa.
Đồng thời khuyên Lục Chiêu Cẩn: “Thế tử gia, ngài bình tĩnh lại đi!”
…
…
Nhìn Lục Chiêu Cẩn xoay người đưa tay ra định gỡ tay mình đang nắm khung cửa, Tạ Tiểu An nhìn đôi mắt tối sầm của hắn, đề nghị:
“Thế tử gia, nếu ngài có nhu cầu gì, ta biết có vài nha hoàn dung mạo xinh đẹp, lại nguyện ý làm thiếp cho ngài.”
Nàng vừa cố gắng vùng vẫy thoát khỏi Lục Chiêu Cẩn vừa nói: “Ta đi gọi người đến ngay!”
Lời này khiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-hoan-nhom-lua-ta-ha-hoa/2749310/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.