Phủ Cung Thân vương
” Khởi bẩm Phúc tấn, Vương gia đã về, Vương gia đã bình an trở về……”
Yến tổng quản hưng phấn đi vào đại sảnh bẩm báo.
Bên trong nội sảnh có một vị phu nhân tuy cách ăn mặc cao quý nhưng trên vẻ mặt lại vô cùng ưu sầu, vài phần tiều tụy, vừa nghe thấy tin lập tức vui mừng phấn khởi, vội vàng đứng dậy.
Trọng Hiên như quang phong bế nguyệt, tiêu sái từ bên ngoài đi vào.
” Ngạch nương, con đã trở về.”
” Trọng Hiên, con ta đã về rồi, Ngạch nương mừng quá.” Lệ rơi đầy trên khuôn mặt Phúc tấn, bà âu yếm cầm tay con trai.
Mấy ngày trước Tĩnh Quốc tướng quân đến vương phủ kể lại mọi chuyện khiến Phúc tấn vì lo lắng cho con mà ngất đi, lúc sau tỉnh lại, lập tức tới trước bài vị tổ tiên cầu xin tổ tiên phù hộ.
” Con đã làm cho ngạch nương lo lắng rồi.” Lãnh Trọng Hiên áy náy.
” Sau này nếu Hoàng thượng còn phái con đi làm những nhiệm vụ nguy hiểm như vậy, dù có nói thế nào thì Ngạch nương cũng sẽ không để con đi.” Phúc tấn trong lòng vẫn còn sợ hãi.
” Ngạch nương, Hoàng Thượng vì tín nhiệm năng lực của con nên mới ủy thác trọng trách ấy cho con, lần này con đã hoàn thành nhiệm vụ không phụ long ơn.”
” Con đã đi nửa năm rồi, không biết ở nhà Ngạch nương lo lắng thế nào sao ? “
Phúc tấn với đứa con trai duy nhất này rất mực thương yêu, từ lúc lão Vương gia tạ thế, nàng chỉ còn có thể trông cậy vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-hoan-thi-tam/553084/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.