Nhờ tàu điện ngầm, chưa đầy nửa tiếng sau, cả ba đã đến nơi.
Vừa bước xuống xe, Lê Diệu đi trước dẫn đường, còn Mặt Rỗ và Đại Tráng lẽo đẽo theo sau.
Ban đầu, cả hai tưởng nhà ma của Lê Diệu chỉ là một cửa hàng nhỏ. Nhưng khi đến nơi, nhìn thấy bức tường bao quanh rộng lớn, cả hai đều sững sờ, trố mắt nhìn nhau.
"Con bà nó! Chỗ này rộng thế này á?!"
"Chậc, một khu đất to thế này, tiền thuê chắc chắn không nhỏ đâu! Phen này bọn mình vớ bẫm rồi!"
Hai gã liếc nhau, ánh mắt đầy tham lam, trong đầu đã tính toán làm thế nào để moi thêm tiền.
Bước vào khu nhà chính, Lê Diệu dẫn họ lên tầng hai rồi trải bản vẽ thiết kế ra bàn:
"Xem đi, có làm được không?"
Mặt Rỗ cầm bản vẽ lên, mới liếc qua đã làm bộ nhăn nhó, giả vờ khó khăn:
"Ôi trời, phức tạp quá nhỉ… Cái chỗ này, rồi chỗ này nữa…"
Gã đang định kiếm cớ để đòi thêm tiền thì bỗng thấy hai bóng người xuất hiện.
Một mỹ nhân mặc sườn xám màu đỏ sậm, từng bước đi uyển chuyển như nước chảy. Người còn lại vận cổ phục trắng, nét đẹp dịu dàng, thanh tao như tiên nữ giáng trần.
Hai người đẹp tuyệt sắc, còn lộng lẫy hơn cả minh tinh trên tivi.
Mặt Rỗ ngẩn người. Đại Tráng cũng đờ đẫn, quên cả chớp mắt.
Hai anh em như hóa đá, mãi vẫn chưa hoàn hồn.
Lê Diệu bực mình, gọi vài lần họ mới giật mình tỉnh lại.
Mặt Rỗ vội lau nước dãi nơi khóe miệng, ánh mắt lóe lên tia sáng kỳ lạ:
"Bà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-ma-cua-toi-lien-thong-voi-dia-phu/2710962/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.