Tính thời gian, họ có lẽ sắp tới.
Ngụy Tề và lão Tam chạy đến ga.
Nhìn hai mái đầu bạc tiều tụy, thấy họ khóc đến mức không thở nổi, tim Ngụy Tề nhói lên.
Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh…
Nỗi đau này quá lớn.
Xử lý xong mọi việc, trời đã về khuya.
Ba người không muốn quay lại căn phòng thuê, bèn tìm một nhà nghỉ gần đó, thuê chung một phòng.
Ngụy Tề tâm trạng rối bời, trằn trọc mãi mới ngủ được.
Sáng sớm, cậu ta thức dậy đi vệ sinh, vừa mở cửa phòng tắm thì thấy lão Đại đứng trước gương, mặt mày xanh xao, quầng thâm dưới mắt đậm đến đáng sợ.
"Lão Đại, anh không ngủ à?" Ngụy Tề giật mình.
Lão Đại hừ một tiếng, giọng có chút bực bội: "Cũng tại cậu, nửa đêm không ngủ, ra phòng khách đứng trước gương gọt táo. Cậu muốn dọa chết ai hả?"
Ngụy Tề cảm thấy tim mình như bị bóp nghẹt. Cậu ta hoảng hốt lùi một bước, khó tin nhìn lão Đại.
Tối qua… lão Nhị cũng bảo đã thấy cậu ta mộng du.
Lẽ nào cậu ta thực sự bị mộng du?
Trong lúc Ngụy Tề còn đang bần thần suy nghĩ, lão Tam vừa ngủ dậy, vươn vai nói: "Hai cậu mau lên, hôm nay người ta đưa lão Nhị tới nhà tang lễ. Chúng ta đi tiễn cậu ấy một đoạn."
Ngụy Tề nghe xong, lòng bỗng nặng trĩu, chẳng còn tâm trạng nghĩ đến chuyện gì khác. Trong đầu cậu ta chỉ toàn là hình ảnh của lão Nhị – người bạn cùng phòng đã gắn bó suốt bốn năm đại học.
Cậu ta đau lòng vô cùng.
Tại nhà tang lễ, cha
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-ma-cua-toi-lien-thong-voi-dia-phu/2711003/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.