Trong phòng khách nhà họ Lê, bầu không khí nặng nề bao trùm.
Bác Cả Lê ngồi ở vị trí chủ tọa, sắc mặt trầm xuống, giọng nói lạnh lùng:
"Thằng Hai và thằng Tư đều gặp chuyện, bên công ty gia đình cũng có mấy dự án tiến triển không thuận lợi. Không biết tình hình của con Năm thế nào rồi?"
Lê Đạt – con trai cả – lên tiếng:
"Con vừa gọi cho con Út, bên đó không có vấn đề gì lớn, chỉ là sau khi đi dạo biển thì bị cảm lạnh một chút. Nó còn phàn nàn rằng mấy anh trai tranh hết sức khỏe, không để lại cho nó, dạo này cứ thấy người yếu đi nhiều."
Bác gái Cả vừa nghe xong thì sốt ruột hỏi ngay:
"Lê Dương giờ sao rồi? Cơ thể khá hơn chưa?"
Lê Đạt nhẹ giọng an ủi:
"Mẹ yên tâm, con Út đã khỏe lại rồi, chỉ là cảm nhẹ thôi."
Nghe con gái không sao, bác gái Cả mới thở phào, nhưng sắc mặt vẫn không giấu nổi tức giận, nghiến răng nghiến lợi:
"Tất cả là tại con bé Lê Diệu kia! Đáng lẽ ngay từ đầu nên nhốt nó lại, mỗi ngày đánh tám lần!"
Bà ta càng nói càng giận, hận không thể lập tức bắt Lê Diệu về xử lý:
"Tiêm virus vào người nó, phá hủy hoàn toàn cơ thể của nó đi!"
"Con bé chết tiệt này, tất cả đều do nó! Hại Dương Dương của chúng ta bị cảm lạnh!"
Bác Cả Lê nhíu mày, có phần mất kiên nhẫn:
"Được rồi, nói nhiều như vậy làm gì?"
Bác gái Cả mắt đỏ hoe, trừng mắt nhìn chồng, giọng điệu trách móc:
"Tất cả là tại ông! Lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-ma-cua-toi-lien-thong-voi-dia-phu/2711020/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.