Cùng lúc đó, tại Nhà Ma Phong Đô.
Mạnh Bà đang dạo quanh khu vực Nhà Ma. Khi mới đến, bà mặc một bộ trang phục cổ điển màu xám, trên tay cầm một chiếc bát sứ quen thuộc. Nhưng giờ đây, bà đã hoàn toàn thay đổi phong cách. Bà mặc một chiếc váy lụa màu tím với hoa văn nổi, cài một chiếc kẹp tóc tinh xảo, khoác theo một chiếc túi xách thời thượng. Chiếc bát sứ trên tay bà cũng biến thành một cốc trà sữa.
Bà bước đi thong thả, giơ cốc "trà sữa Mạnh Bà" mời chào khách qua đường:
"Cô gái ơi… Uống canh không? À không, uống sữa đậu xanh không?"
Một cô gái trẻ ăn mặc sành điệu dừng bước, tò mò nhìn bà:
"Giờ cả quán trà sữa cũng ra tận nơi mời chào à? Tôi không uống sữa đậu xanh, có trà bưởi không? Mà quán của bà ở đâu vậy?"
Mạnh Bà nghiêng đầu suy nghĩ rồi hỏi lại:
"Trà bưởi là gì? Có phải là cam lộ trong tịnh bình của Quan Âm không? Ôi trời, cái này hơi khó đấy, cô có thể đợi tôi một lát không? Tôi sẽ đi xin về."
Cô gái bật cười thích thú:
"Bà vui tính quá!"
Thấy bà thú vị, cô gái quyết định ủng hộ:
"Thôi được, tôi uống sữa đậu xanh cũng được. Bao nhiêu tiền? Tôi quét mã thanh toán nhé."
Nghe vậy, Mạnh Bà vui vẻ, vội lấy điện thoại từ trong túi ra, rồi gọi cho Lê Diệu:
"Diệu Diệu... Cô gái này muốn uống trà sữa, tôi có thể cho cô ấy uống không?"
Đầu dây bên kia, Lê Diệu im lặng vài giây, rồi thở dài đầy bất lực. Từ sáng đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-ma-cua-toi-lien-thong-voi-dia-phu/2711072/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.