Trong khi vẻ mặt Cao Dương đau khổ luyện hóa dược liệu khôi phục dương khí, Liễu Chiêu Vân bắt chéo chân qua sau đó đôi chân trắng mịn như trong suốt lắc lư qua lại trên không trung hấp dẫn tầm mắt hắn, đồng thời nàng cũng kỳ quái nhìn Cao Dương.
"Mới hai ngày, dương khí của ngươi lại tăng lên nhiều như vậy, cơ duyên cũng không bình thường a!"
Sau khi tức giận liếc Liễu Chiêu Vân một cái, Cao Dương hậm hực nói: "Có ích lợi gì, cho dù dương khí tăng lên nhiều nhưng kết quả vẫn không căng thêm được mấy phút, ta cần nhiều dương khí như vậy để làm gì?"
Liễu Chiêu Vân thản nhiên cười nói nói: "Đừng nóng a! Lúc này mới khoảng một tuần thời gian ngươi liền tăng lên nhiều như vậy, cố gắng thêm chút nữa, nói không chừng một năm sau, thật sự có thể ở cùng phòng."
Nói tới chỗ này, Liễu Chiêu Vân còn "Chậc chậc" hai tiếng nói: "Còn tưởng rằng chỉ có thể tìm được một mũi thương bằng sáp, ai ngờ lại tìm được một cái có tiềm năng."
"Ấy, thật cám ơn ngài đã khen! " Cao Dương trong lòng nhổ nước bọt nói.
Có điều nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, Cao Dương nhìn Liễu Chiêu Vân ở một bên bỗng nhiên có chút hứng thú, hắn chợt dùng hệ thống quét nhìn Liễu Chiêu Vân một chút, muốn nhìn xem giá trị oán lực của nàng là bao nhiêu.
Mấy giây sau, một vài giá trị đã hiện lên trong đầu Cao Dương.
"Một trăm ba mươi vạn 2,323." (1,302,323)
Sau khi thấy giá trị oán lực của Liễu Chiêu Vân, khóe mắt Cao Dương không nhịn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-ta-nu-quy-sieu-hung/1987360/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.