Chước Tử bị lột sạch sẽ, linh tính mách bảo, nàng sắp bị Thư Sinh chén rồi. Vừa mới giơ chân đã bị hắn chặn lại, vung tay cũng bị tóm. Bị chế ngự cả hai chân hai tay, tưởng thế là ngang nhau ai dè hắn lại dùng miệng nữa chứ! Mỗi lần hôn đều cắn nhẹ một cái, khiến toàn thân nàng phát run, quần áo cũng bị cởi từng chiếc từng chiếc một, hết sức ngang ngược mà nàng căn bản không đủ sức để kháng cự.
Thân mình xinh đẹp, nõn nà như hoa như ngọc, âm thanh ngâm nga bay vào tai.. Tuy rằng năm đó đã nhìn qua nhưng lúc ấy sương mù quẩn quanh, chỉ thấy mờ ảo, lại thêm ánh sáng chói lòa, làm người khác không thể nhìn thẳng. Bây giờ ngay trước mặt thế này… Ngẩng đầu lên thấy đôi mắt ngập nước của Chước Tử đang nhìn chằm chằm mình, thật sự là… Yểu điệu mảnh mai như thế khiến hắn càng muốn mau chóng yêu thương tiến vào thân thể tuyệt vời ấy. Còn chưa kịp hôn lên nơi hồng hào ấy, mũi bỗng nhiên nóng lên, cố nhịn, lực tay giảm vài phần, lại nghe nàng rên một tiếng, thực sự nhịn không nổi nữa, vội đem tay bịt mũi.
Chước Tử cả người vô lực, toàn thân nóng bỏng. Tuy bị đè nặng lại bị kiềm hãm có chút bất mãn, nhưng bàn tay kia chạm đến đâu thì mơ hồ thấy thỏa mãn ở đó, trước giờ chưa từng trải nghiệm. Nhưng thời điểm chuẩn bị bước vào cõi tiên thì Thư Sinh lại dừng lại. Nàng cong người, kéo xiêm y còn sót lại mà Thư Sinh chưa cởi ra hết: “Thư Sinh ngốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-tro-hoa-yeu/1960062/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.