Giang Lệ lệ nhếch khóe miệng, cười một tiếng, sau đó vỗ vỗ vào đầu mình, làm bộ kêu lên một tiếng.
"A, thật là, tôi xem xong liền quăng đi. Sao mà lại quên mất chứ. 4 Hắc hắc, Lạc tổng, thật ngại quá.” Giang Lệ Lệ làm ra vẻ hoàn toàn vô tội.
Lạc Trạch nhìn điệu bộ của cô, đôi ưng mâu cũng híp chặt lại, gắt gao nhìn chằm chằm Giang Lệ Lệ, cho tới khi nụ cười trên mặt cô trở nên gượng gạo, khóe miệng cũng cứng nhắc lại. 5 Giang Lệ Lệ thu lại nụ cười, ngồi co lại trên ghế salon, bộ dạng như sắp liều mạng tới nơi.
"Tôi cố ý đấy, thì làm sao?” Giang Lệ Lệ hướng Lạc Trạch nói, cằm cũng giương lên cao, bộ dạng thấy chết không sờn, đôi mắt đẹp cũng nhìn vào đôi mắt sắc bén của anh. Hai người cứ như vậy chằm chằm nhìn nhau. Đôi ưng mâu cảu Lạc Trạch chỉ hơi nhíu lại, đôi mắt cố sức mở thật to của Giang Lệ Lệ đã có chút không chịu nổi. Thật là, người đàn ông này sao lại bức người vậy chứ, cái dáng vẻ lười biếng, phóng túng kia, định mê hoặc người khác sao? Nhất là đôi mắt đẹp lại sắc bén kia. Cả người đều toát ra khí thế vương giả.
Một phút trôi qua, hai người vẫn chăm chú nhìn nhau như vậy. Gương mặt Lạc Trạch lười biếng, anh coi như đang giả trí vậy, chính là tiết mục “thưởng thức mỹ nữ”.
Giang Lệ lệ không được như anh, một phút này, lòng bàn tay cô đã đầy mồ hôi, sống lưng thẳng tắp, nhưng vô cùng miễn cưỡng. da Căng thẳng quá. Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-tu-nong-bong-tong-giam-doc-tha-cho-toi-di/2396763/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.