Giải nghĩa tên chương: Nguyên văn là 追风逐日 (Truy phong trục nhật): mang ý nghĩa theo đuổi tốc độ, khát vọng và lý tưởng một cách mạnh mẽ, không ngừng nghỉ. Kể từ khi phòng bên cạnh đổi khách thuê mới, đây là lần đầu tiên Xuân Sơ Trân thấy hai đứa nhỏ nhà mình cùng nhau xuất hiện ở huyền quan sau tiết tự học tối. Bà có chút ngạc nhiên, hỏi: “Hai đứa về cùng nhau à?” Nguyên Dã đang đứng một bên chờ Xuân Tảo thay giày, toan trả lời thì bị Xuân Tảo giành trước: “Bọn con tình cờ gặp nhau dưới lầu ạ.” “Ồ.” Xuân Sơ Trân không hỏi thêm nữa, chỉ dặn dò: “Cất cặp sách xong ra ăn cơm kẻo nguội mất.” Xuân Tảo khẽ đáp, mặt tỉnh bơ trở về phòng, nhân lúc không ai chú ý liếc nhìn Nguyên Dã một cái. Thật ra trái tim cô như sắp nhảy ra khỏi cổ họng rồi. Trước khi đi ngủ, cô dạo QQ theo thói quen, phát hiện 15 phút trước người nào đó gửi cho cô một tin nhắn. Nguyên Dã: Được đấy bạn học Xuân Tảo, không những giỏi chép bài hộ mà còn giỏi diễn kịch nữa. Xuân Tảo: “…” Liên tưởng đến sự kiện “văn phòng phẩm” hôm nay, cô cố gắng nhịn cười, nghiêng người sang một bên đấm vào gối đầu hai cái mới bình tĩnh lại được. Lý do cô đưa ra rất chi là thuyết phục: Thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện, tôi sợ mẹ tôi hiểu lầm. Chàng trai lập tức trả lời: Hiểu lầm gì? Xuân Tảo nghẹn họng. Người này bị gì thế, cứ nhất quyết phải hỏi cho ra nhẽ như vậy sao? Cô hít sâu một hơi:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-vua-co-doi-tai-lua/2592210/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.