Ngưu Cao sốt ruột nói với Nhạc Phi:
- Ngày mai Nhạc huynh lên huyện cố nói với Nhạc lệnh đường ghi tên cho ngu đệ được kháo thí!
Hôm sau một mình một ngựa, Nhạc Phi đến ra mắt nhạc phụ và thưa:
- Chúng con sắp đến Tương Châu khảo thí, song trong bọn chúng con có người anh em bạn tên Ngưu Cao ngày trước không đi ứng thí nên không có tên trong danh sách thí sinh, vậy nhờ nhạc phụ ghi thêm tên người ấy vào để anh ấy được đi cùng chúng con luôn thể.
Ông huyện Lý Xuân gật đầu rồi gọi nha lại biên thêm tên Ngưu Cao và nói:
- Như hiền tế có đến Tương Châu ứng thí thì ta sẽ viết cho một phong thư mang đến trình cho người bạn ta tên Từ Nhân, người ấy làm quan thanh liêm chánh trực có tiếng, được ông Đô Viện yêu mến vô cùng. Phòng khi có gặp điều chi trở ngại thì ông ta sẽ giúp đỡ cho.
Nhạc Phi cúi đầu cảm tạ rồi lãnh thư ra về.
Khi về đến sân nhà Vương viên ngoại, chàng mừng rỡ reo lên:
- Tên của Ngưu Cao được ghi vào sổ rồi. Ngày mai chúng ta cùng đi xuống tỉnh ứng thí vui quá!
Mấy anh em đi dọc đường nói nói, cười cười, chỉ có Nhạc Phi sắc mặt buồn bã vì chàng nghĩ thầm:
- Ông bà ta ở huyện Thang Âm, ta phải phiêu bạt mười mấy năm ở xứ người.
Chàng càng nghĩ càng đau lòng, nước mắt nhỏ ròng ròng.
Vừa bước vào thành Tương Châu, Nhạc Phi đã thấy một cửa tiệm phía trước có đề hàng chữ mạ vàng: :Giang Chấn Tử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhac-phi-dien-nghia/1927110/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.