Từ lúc bước xuống thang, chân cô không hề chạm xuống đất.
Cô còn chưa ý thức được tình cảnh hiện tại của mình nguy hiểm thế nào, càng không ý thức được “món quà sinh nhật” này là dùng để “mở”, còn “con thỏ nhỏ” là để yêu thương vuốt ve cẩn thận từ trong ra ngoài, sau đó là để “ăn”.
Lúc chuẩn bị món quà này đúng là cô muốn kích thích cậu một chút sau một khoảng thời gian xa cách nhau quá lâu.
Thế nhưng rất nhanh sau cô đã phát hiện ra, sự kích thích này quá nghiêm trọng...
Lục Tinh Hàn hai mươi mốt tuổi, hình như cô không ngăn nổi.
Trong phòng tắm đã bị cậu giày vò đến mức tay chân mềm nhũn, lên giường lại tiếp tục, giữa chừng còn bị cậu ôm đến cửa sổ. Đến khi cô la hét khản cổ, thút tha thút thít không thành tiếng, đáy mắt cậu vẫn đỏ sậm, vừa hôn nhẹ vừa dỗ dành vừa ôm cô đến bếp đút cô mấy ngụm nước ấm. Đợi cô ngoan ngoãn mềm mại nằm trong ngực lại thì mặc kệ lời cự tuyệt của cô, đè cô lên sô pha, vẫn chưa thấy đủ mà tiếp tục đòi hỏi.
Càng về sau thì ý thức Lâm Tri Vi càng hoảng hốt.
Trong lúc thân thể đang bị cậu khuấy động tỏa ra luồng nhiệt nhiệt ngọt ngào dâng trào mãnh liệt, cô căng thẳng ngẩng đầu lên, mơ hồ nghĩ, bộ quần áo này phải cất đi, giấu thật kỹ, tuyệt đối không thể để cậu trông thấy thêm lần nữa!
Còn lần này, mình tự tìm đường chết, tự mình phải chịu trách nhiệm.
Lúc Lâm Tri Vi thiếp đi cô không biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhai-con/868619/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.