"Mục đích các người ẩn náu trong Phật Thủ là gì?" Bạc Cận Ngôn lại
hỏi.
Ôn Dung thờ ơ đáp: "Ẩn thân. Còn nữa, chỗ này tích luỹ không ít súng
ống đạn dược và thuốc phiện. Mấy ngày nay đã đóng gói xong rồi. Giấu
ở nơi nào tất nhiên là tôi cũng biết. Có thể chở đầy mấy thuyền đó. Đợi
xong mọi chuyện bên này, tôi mang theo các người lên thuyền. Đã có
những thứ này, chúng tôi..."
"Thời gian sau này, các người càng không phải kiêng dè gì nữa." Bạc
Cận Ngôn nói tiếp.
Ôn Dung mỉm cười: "Anh quả nhiên hiểu rất rõ chúng tôi."
Trong lòng Giản Dao càng thêm kinh ngạc. Thoáng cái đã bắt được vốn
liếng của tổ chức Phật Thủ, những sát thủ liên hoàn này càng giống với
sói hơn. Đảo mắt, Ôn Dung đã cởi quần áo của Tần Sinh và Tống Khôn
ra, sau đó hắn cười ha ha.
"King..." Hắn nói, "Coi như đây là quà tặng tôi dành cho anh." Hắn đặt
dao xuống.
Tần Sinh vốn hôn mê bất tỉnh, ngực đau đớn khiến hắn đột nhiên phát ra
tiếng kêu thảm thiết, hai mắt thất thần như cá chết tìm kiếm lão đại. Máu
tươi chảy ra, Ôn Dung chăm chú cúi đầu, tiếp tục xuống dao. Cả người
Tần Sinh run lên, tiếng kêu thảm thiết không ngừng. Sau đó Ôn Dung
hơi ngừng lại, ánh mắt càng thêm hưng phấn nhìn về phía Tống Khôn,
đổi một con dao sạch, Tống Khôn cũng lập tức hét lên bừng tỉnh. Đôi
mắt Bạc Cận Ngôn chìm vào bóng tối vô cùng, âm u thâm trầm như đêm
tối. Giản Dao lại không nhìn nổi, dời mắt đi. Ai có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nham-mat-2-bong-toi/2718632/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.