TH Ơ M NGÀO NG Ạ T. Kỷ Lê bị Đàm Vị Cẩn ôm qua hôn, lúc hôn, ngón chân nàng còn đạp lên chân Đàm Vị Cẩn. Đàm Vị Cẩn ôm eo Kỷ Lê, ly rượu trong tay Kỷ Lê vẫn còn cầm. Do động tác kéo giật của Đàm Vị Cẩn, áo khoác Kỷ Lê trượt xuống, dừng lại ở khuỷu tay. Đàm Vị Cẩn một chân trên sàn, một chân đặt lên thanh ngang của ghế quầy bar, Kỷ Lê chen vào lòng chị ấy, giữa nụ hôn, làm điều nàng vừa nãy muốn làm. Không ngờ Đàm Vị Cẩn sợ nhột đến vậy, Kỷ Lê vừa chạm vào, chị ấy đã rụt lại, phát ra hai tiếng cười từ mũi. Nhưng động tác này chẳng cản được gì, Đàm Vị Cẩn còn ôm Kỷ Lê chặt hơn. Rồi chị ấy lấy ly rượu từ tay Kỷ Lê. Tạm tách ra, Đàm Vị Cẩn uống cạn một hơi. Nụ hôn tiếp theo cách ba giây, ướt át hơn, mang theo mùi rượu nồng nàn. Ngon quá. Đầu Kỷ Lê căng căng, đắm chìm quên trời đất. Tiếng thở là chất xúc tác, tiếng nhạc cũng là chất xúc tác. Dần dần, nụ hôn của Đàm Vị Cẩn chuyển xuống cổ Kỷ Lê, rồi từ từ đến tai, chạm vào xương quai xanh, nhẹ cắn vai nàng. Hơi thở Kỷ Lê từ mũi chuyển sang miệng, mở miệng là tiếng thở d ốc. Theo điệp khúc bài hát, Đàm Vị Cẩn bế Kỷ Lê lên quầy bar. Lần này đến lượt Đàm Vị Cẩn chen vào, chị ấy cầm đôi tay Kỷ Lê chẳng biết đang làm gì, giữ sau lưng nàng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-co-hoi-me-nhao-nhao/2749179/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.