Dịch: Anh Đào.
Cả một buổi tối cũng cùng cũng có được cơ hội bày tỏ suy nghĩ của mình, Khương Dương tích cực hưởng ứng ý kiến của Mẫn Đình: “Vậy chắc chắn phải đến check-in biểu tượng của Bắc Thành góc trên sân thượng nhà sếp Mẫn chúng ta rồi.”
Nói rồi anh ta nhìn Hà Văn Khiêm, “Đúng không lão Hà.”
Đương nhiên Hà Văn Khiêm sẽ nể mặt, cười nói: “Trùng hợp cũng muốn đi trải nghiệm sân thượng chụp ảnh cưới của hai người.”
Khương Dương: “Tôi đã muốn đến từ lâu rồi, nói không chừng sau này tôi chụp ảnh cưới có thể dùng đến.”
Mẫn Đình chú ý đến trọng điểm của câu này: “Thời Miểu cho mọi người xem ảnh cưới của bọn tôi sao?”
Không tính là Thời Miểu chủ động cho bọn họ xem nhưng Khương Dương không trả lời trực tiếp, nếu như nói thẳng là không có đối phương sẽ thất vọng biết bao. Dù sao thì Thời Miểu lao vào văn phòng chỉ nhìn thấy Thời Ôn Lễ, không nhìn thấy anh, hơn nữa hình như một lúc lâu sau cũng không phát hiện ra.
Cả tối không nói xen vào được câu nào, còn bị phớt lờ, Khương Dương không nhẫn tâm dội thêm gáo nước lạnh nữa, trả lời mơ hồ cho qua: “Ảnh nền máy tính của sếp Thời chúng tôi chính là bức ảnh chụp cảnh đêm của hai người.”
Hôm Thời Miểu chụp ảnh cưới chính là hôm lão Hà trực giúp, sau đó lại nghe Thời Miểu có nhắc qua nói ở nhà chụp mấy bức, dùng tạm cho đám cưới. Vậy không phải có thể suy thẳng ra sân thượng chụp ảnh cưới chính là sân thượng nhà bọn họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-danh-tinh-yeu-mong-tieu-nhi/1965317/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.